Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

LAHABANA XINH ĐẸP 1-Phóng tác của một phượt thủ


Phóng tác của một khách du lịch bụi
  Vừa nghe xong bản nhạc La Paloma bằng chiếc Ipod Tàu luôn mang theo bên mình mỗi khi đi phượt ,thì tiếng của cô tiếp viên hãng hàng không quốc gia MOZAMBICH vang lên (Đây là tiếng Bồ,tôi không thạo lắm,nhưng bắt chước Lại Văn Sâm dịch tạm ra tiếng Việt):Lây đi an Zen tơn mân Chúng tôi vui lòng thông báo với quý vị là máy bay đang bay trên không phận Cuba,chỉ còn ít phút nữa là quý vị sẽ thấy những bãi cát trắng trải dài vô tận cùng những dặng dừa rợp bóng soi mình bên dòng nước trong xanh của thủ đô La Habana XHCN,nhiệt độ ở La Habana lúc này là 30độ ,áp xuất không khí...xin quý vị tắt thuốc lá và thắt dây an toàn.
  Vì Cuba là đất nước kén chọn khách du lịch (Tôi là công dân Việt nam nên được họ cấp Visa không mấy khó khăn ,phiền hà),nên tôi phải bay vòng vèo từ Hà nội sang Bồ đào nha,Từ Lisbon bay tiếp đi Angola,rồi từ Angola qua Mozambich nối chuyến tới Cuba,không sao , dân phượt càng qua nhiều địa điểm càng tốt.
 Máy bay vừa tiếp đất ,tiếng vỗ tay vang lên rào rào ,không biết hành khách vỗ tay chào mừng được đặt chân đến thủ đô của một nước XHCN vạn lần dân chủ,hay là vừa thoát nạn MH17...?
Thủ tục ở cửa kiểm soát hộ chiếu rất nhanh vì sân bay quốc tế cũng ít khách.Tôi không có hành lí kí gửi nên xách ba lô ra ngay bến xe bus trước cửa sân bay,cũng có một vài tài xế taxi chui đến ghé tai nói nhỏ cho đi nhờ về thủ đô với giá bằng nửa taxi nhà nước,nhưng tôi khéo léo từ chối.
Tìm nhà  nghỉ bình dân ở thủ đô La Habana không dễ,nhưng với kinh nghiệm của một dân phượt đã đi Lào ,Campuchia,nên tôi chọn ngay được một phòng ưng ý với giá 8 usd một đêm.Vứt ba lô xuống giường ,tôi vào luôn phòng tắm và cứ ngỡ mình đang ở Việt nam :Bồn cầu Viglacera,Sen vòi Sơn hà,xà phòng thơm Hoa nhài...
Sau này tôi mới được biết ở Cuba có khẩu hiệu Dùng hàng XHCN là yêu nước.
Tắm xong,ngả mình chợp mắt được một lát,nhìn chiếc đồng hồ Tissot mua ở Trung quốc mấy năm trước,thấy đã 5h chiều giờ địa phương ,đi dạo và ăn chiều là vừa ,nên tôi mặc quần short áo cộc,đi đôi dép tổ ong cụt đầu của nhà nghỉ ra ngoài ,tìm tiệm ăn gần nhất theo chỉ dẫn của lễ tân,cũng là con gái chủ nhà nghỉ.
Vừa ra khỏi cổng thấy có xe đẩy nước mía lưu động quảng cáo nước mía siêu sạch ,siêu rẻ,tôi dừng lại mua một túi với giá tính ra tiền Việt là 4000đ,rẻ thật,ngọt ,mát và chắc an toàn hơn nước mía Hà nội hay Bình thuận (ấy là tôi nghĩ thế vì có lần đi phượt bằng xe máy từ bắc vào nam tôi uống cốc nước mía dọc đường và bị Tào Tháo đuổi.)
Chiều Habana thật dễ chịu,phố rộng đường to rợp bóng cây xanh,nghe nói đoàn lãnh đạo thủ đô Hà nội kết nghĩa  cũng vừa qua thăm hồi năm ngoái và khuyên chính quyền thành phố nên chặt bơt cây xanh ,vừa được hưởng trực tiếp ánh sang mặt trời ,vừa giải quyết được vấn đề chất đốt cho cư dân thủ đô.Ông thị trưởng thấy ý kiến hay  cũng đang xem xét cử đoàn sang Hà nội để học tập kinh nghiệm,nhưng ngỏ ý giá mà phía Hà nội giúp đỡ một phần kinh phí thì tốt quá
Thật không thể tin nổi,không thể tin nổi,ở môt nơi  cách xa nửa vòng trái đất lại có tiệm ăn trương biển Viêt  :LUU MANH VIET _TOM HUM _BEER _VODKA Ngon Bổ Rẻ (Lưu Mạnh Việt ) Tôm hùm Bia Rượu-Ngon Bổ Rẻ),tâm trạng của người đi xa thật khó diễn tả ,mặc dù đã được giới thiệu là có quán ăn của người Việt ở đây.
Chủ quán rõ ràng là người Việt,nhưng nhân viên chạy bàn là người bản xứ,là sinh viên đại học,đi làm thêm chủ yếu là tìm hiểu văn hóa phương Đông ,chứ không phải thiếu tiền học phí.
Dù thực đơn đã ghi rõ giá,nhưng để chắc ăn tôi vẫn hỏi lại xem Tôm hùm giá bao nhiêu,bia giá bao nhiêu rượu giá bao nhiêu để còn liệu cơm ghắp mắm.Thấy giá cả dễ chịu nên tôi gọi nguyên 1 con tôm hùm hấp bia ,một chai bia Hanoi uống thử,còn gọi chai vodka nhỏ để nhâm nhi. Vừa rồi thấy vợ chồng đứa cháu đi Nha trang khoe ăn tôm hùm mà thèm ,mình và anh bạn đi phượt toàn ăn cơm  bụi.
Tôm hùm La Habana ngon thật, nếu không tin hôm nào các bạn sang đó ăn  thử,chứ không như kiểu thịt bò Kobe bán ở Hà nội,nhưng bia thì không thể bằng bia Hà nội uống ở cửa hàng giới thiệu sản phẩm phố Hoàng Hoa Thám được.Còn rượu thì hình như có vị cồn mía (Hồi đi bộ đội đóng quân ở Thanh hóa gần nông trường mia tôi đã được nếm thử rượu nấu từ mía nên vẫn nhớ mùi vị đến tận bây giờ ).Nhưng mấy ngày đi máy bay không được giọt nào nên tôi vẫn cố hết cả chai 250ml.
Ông chủ quán trạc tuổi tôi,chắc lâu nay không có khách Việt nên thấy tôi cũng mừng vì được dịp nói tiếng mẹ đẻ,ông mời tôi vào phòng trong và pha một ấm chè Thái nguyên ,ông nói là đoàn Hà nội hồi năm ngoái sang Mỹ có ghé qua Cuba có vào quán của ông ăn trưa và anh Nghị có tặng ông bịch chè Tân cương gọi là chút quà quê,ông để dành chỉ khi nào có khách ưng ý mới tiếp.
Hàn huyên một hồi ông biết tôi cũng đã từng sang Nga theo diện xuất khẩu lao động,Được lời như cởi tấm lòng ông mới dốc bầu tâm sự ;Tôi ngày trước du học bên Liên xô,học đại học Nông nghiệp Krasnodar ,phụ cấp sinh viên không mua nổi cái bàn là,nhìn mấy thằng cùng phòng đánh hàng ở Tasken mà nay thùng mai hòm gửi về nước,mình thì chỉ thấy bố viết thư bảo gửi vòng bi về bán được giá,hoặc là em con nó thích một chiếc áo bay Nga…Biết vậy xin theo chúng nó đi làm cửu vạn cũng được mà chúng không cho theo.Cũng may có ông bố nuôi người Nga dạy cách nấu rượu  Samagonka (rượu nấu từ đường kính ),vừa đúng lúc nước Nga cấm rượu,nên rượu nấu ra không đủ cung cấp,chẳng mấy mà phát tài,mua được 2 tạ Niken gửi về.
Nhưng ngày ấy tôi cũng ngu ,có tấm bằng là về Việt nam luôn,mất mấy cây  3 số ,vài hộp Nescafe và 1 sợi dây chuyền vàng 585 Nga là xin được xuất ở Viện Nông ngiệp.
Làm được vài năm thấy chán vì nhiều thằng dốt hơn mình mà nay xuất ngoại ,mai xuất ngoại nghiên cứu,chúng nó giàu nhanh ,đổi Simson Mukich,Babetta lấy Honda Dream,còn mình thì cứ lọc cọc đạp cái xe khoằm Sputnich còn giữ lại được gọi là chút kỉ vật Liên xô,bực mà chẳng làm gì được.
Có đợt đi nghiên cứu sinh Mía đường ở Cuba,vì lúc này trong nước đang đẩy mạnh trồng mía ,làm đường ,chả thằng nào muốn đi nên lãnh đạo nó đẩy mình đi,đúng là đồ đểu,trước khi đi thằng cha Bí thư đảng ủy còn gọi mình lên nói ra chiều ban ơn,rồi còn dặn thêm khi nào về nhớ đến anh…
Câu chuyện của anh còn kéo dài,đại khái sang Cuba anh cũng chẳng sung sướng gì vị phụ cấp quá ít,mà cũng chẳng có gì làm thêm.buồn chán thì uống rượu,nhưng mua thì khó và đăt,Rồi một hôm anh bỗng sực nghĩ tại sao mình không chưng cất rượu từ mía ,đó là nghề của mình mà.
Thế là anh nấu rượu và tự đi giao hàng,vài năm đầu cũng khó khăn sau có nhiều quan hệ ,anh lập cơ sở ,bây giờ là nhà máy rượu Hanoi –La Habana,anh nói hôm căt bang khánh thành ông thị trưởng đến đọc diễn văn…
Sau đó anh tiếp tục làm bia ,cũng láy thương hiệu Hanoi ,anh nói không sợ Công ty rượu bia nước giải khát Hà nội kiện,vì anh nắm chắc phần thắng
Gần đây anh mới lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh nhà hàng và sắp tới là bất động sản,vì anh nói là thằng đàn em ngày học ở Liên xô bây giờ là trùm bất động sản ở Việt nam,cũng đã từng từ Ucraina đến chỗ anh ở Krasnodar  lấy rượu về bán.Vừa qua nó có liên hệ với anh,ngỏ ý muốn hợp tác kinh doanh bất động sản ở bên này,..
Vì ngày đầu hơi mệt,hơn nữa cứ uống rượu vào là muốn chợp mắt một lúc , nên tôi cáo từ ra về hẹn chiều mai sang tiếp
Về tới nhà nghỉ là 9h tối,cháu bé tiếp tân vẫn đợi tôi để tiếp thị dịch vụ massage mang  màu sắc Cuba từ A tới Z giá rẻ bất ngờ,nhưng có lẽ vì mệt mỏi do chuyến bay dài,và uống rượu mía hơi choáng váng nên tôi nghĩ để mai cũng được,và tranh thủ hỏi cháu bé vài câu để nắm băt tình hình :Nhà nghỉ của bố mẹ cháu xây bằng tiền của chú em bên Mỹ gửi về,cháu đang là sinh viên năm cuối đại học,bên này cấm hoạt động mại dâm nên chú ra đường khó tìm lắm,cháu tranh thủ kiếm thêm ,bố mẹ không biết,đủ tiền mua được cái Smartphone NOKIA 520 thì thôi không làm nữa ,vì trong trường cháu cũng có một vài đứa có người nhà ở Mỹ gửi về…nhưng chủ yếu là để khoe thôi,chứ Internet ở Cuba chưa phổ biến ,và dung hàng tư bản dễ bị mọi người ghét cho là không yêu tổ quốc… Cô bé nói tới đây thì tôi thấy bụng hơi quặn đau ,nên chạy vội lên phòng,chạy nhanh vào phòng vệ sinh.
Có gì mai viết tiếp.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét