Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

ÔNG VUA CỞI TRUỒNG và MỐT ĂN MẶC


      Nhờ  Internet nên câu chuyện về ông vua cởi truồng  ai cũng biết.Có điều mỗi người cảm nhận theo cách khác nhau.Bài này bàn về  mặc theo mốt hay  theo cách của mình (nhân xem một đoạn Video cuộc gặp thượng  đỉnh Mỹ -ASEAN )
    Nhớ lại hồi đi học (năm 1972) sơ tán vì Mỹ đang ném bom miền Bắc,quy định của nhà trường học sinh phải mặc áo sẫm màu,hoặc có khăn choàng ngụy trang nếu mặc áo trắng.Mình vẫn chấp hành nghiêm.Hôm ấy vừa có chiếc áo trắng cộc tay mới ,mặc ngay đến lớp,chắc muốn khoe nên không để ý đến khăn choàng.Thật không may đúng hôm có phái đoàn kiểm tra của trường về việc phòng tránh máy bay địch ,cả lớp chấp hành tốt,chỉ riêng mình lạc lõng với chiếc áo màu trắng không có ngụy trang.Bị phê bình tại chỗ và cũng mất điểm luôn với thày chủ nhiệm.
  Vào bộ đội ,tất cả phải theo khuôn mẫu,quần áo rộng hay hẹp cũng không được sửa chữa theo ý mình,vậy mà mình và một vài anh bạn vẫn sửa lại thành áo chít gấu ( Blouson ),quần cũng thu ống nhỏ lại cho đỡ thùng thình,mặc có đẹp hơn nhưng lãnh đạo nhìn thấy là ghét rồi.
  Những năm 80,mốt là quần Pho ,áo bay.
Bộ đại cán vải pho chỉ sỹ quan trung cấp mới được phát.Còn áo bay là áo của sỹ quan quân đội Liên xô,ai học bên đó đem về,chứ sỹ quan cao cấp của Việt nam  cũng không  có.
  Mình là y sỹ quân nhân chuyên nghiệp ,được cấp phát bộ quân trang nào ,bán tất,rồi cũng đủ tiền mua một bộ pho tá (Bộ đại cán cấp cho sỹ quan cấp tá )
Áo bay cổ mềm ,màu xanh cốm ,số 27-31 quyết mua cho bằng được ở chợ giời (chợ Hòa bình ) cho dù không còn là hàng nguyên hộp,nhưng mặc vào cũng đủ nổi bật giữa chốn đông người .
  Những thứ  bây giờ nông dân cũng không mặc nữa,nhưng lúc ấy là mốt ,là đẳng cấp ,gọi là bộ Quân khu :Quần pho,áo bay ,dép cao su xỏ đủ 4 quai.Chiều thứ bảy ra bến xe Sơn tây bắt xe về Hà nội.Đợi xe chuyển bánh mới nhẹ nhàng nhảy lên,phụ xe ít khi hỏi tiền.Trông mặt mà băt hình dong,loại này  đầu trộm đuôi cướp ,chắc gì lấy được tiền của chúng nó.Cũng có lần phụ xe hỏi tiền ,bảo đi nhờ rồi cũng thôi.
  Đến năm 85 sỹ quan có dạ tá ,mình cũng sắm luôn.Bộ này mua của  ông chỉ huy cũ quê Hải dương , bán để lấy tiền đong gạo đưa về quê.Mặc bộ này còn oách xà lách hơn pho tá !
  Năm 89 đi xuất khẩu lao động,trút bỏ bộ này là chẳng còn thứ gì gọi là tài sản của hơn mười lăm năm  binh nghiệp.
  Sang Liên xô,có điều kiện ,có tiền thì lại chẳng biết cách mặc.
Về phép lần đầu ,mua bộ Comple,về nhà mặc mới thấy rộng.Trông như anh nông dân thiếu ăn.
  Sang đó,vào ngay tiệm may đo cắt chiếc áo mới,dù tiền công đắt gấp 2-3 lần tiệm may phổ thông khác cùng khu nhà dịch vụ công cộng  này.Mặc bộ này trông đỡ quê hơn.
Chuyện  thế mà đã hơn 20 năm.
Bây giờ chỉ thích mặc bò hoặc thể thao,đi phượt,chứ không thích đóng bộ ,đọc điếu văn  (không phải quan chức thì làm sao được đọc diễn văn )
  Thỉnh thoảng xem Tivi,thấy VIP dáng đi khệnh khạng,tay lúng túng cài khuy áo Vest ,mình cười khẩy,nghĩ bụng :Chắc mải làm tình với em thư kí hay thực tập sinh,đến giờ đón khách không kịp cài khuy,để hở khóa quần,thế mà thằng khác vẫn phải học theo,chẳng khác ông vua trong chuyện cổ tích của Anderxen.
  Vậy mà đúng.
Câu chuyện cài khuy áo Vest có  xuất xứ cách đây vài trăm năm  ,khi một vị vua nước Anh vì béo quá không cài được khuy áo Vest (áo có 2 khuy )nên ngày nay ,các nguyên thủ quốc gia thường không cài khuy dưới nếu áo 2 khuy,hoặc chỉ cài khuy giữa nếu áo 3 khuy.
Lại liên tưởng đến buổi chầu Thiên tử  (người đồng chí phương Bắc ) của lãnh đạo nước nhà ,cà vạt một màu đỏ rực,có phải ngẫu nhiên không ?Không đâu .
Chắc hẳn Lễ tân phương Bắc gọi điện ,nói rằng ngày mai anh Tập thắt ca vát đỏ đấy.hiểu không ?
Khi bạn làm lãnh đạo ,phải tuân thủ quy tắc ngoại giao ,bạn không được mặc theo ý mình nữa.
Các bạn trẻ ! Hãy cứ mặc quần bò áo Vest ,đi giày thể thao ,miễn là thấy hợp với vóc dáng,chứ đừng đóng bộ cứng nhắc như những ông già.
  Còn tôi ,tôi vẫn mặc Comple cài đủ 3 khuy theo ý mình,dù không hợp mốt.Về phương diện này ,tôi là người bảo thủ.
  Thà vậy còn hơn học theo ông vua cởi truồng !