Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

VISA ĐI MỸ DU LỊCH TỰ TÚC DÀNH CHO TUỔI 60


Việc các bạn trẻ thành thạo tiêng  Anh ,lập nhóm ,xin Visa đi Mỹ không phải là khó .
Những người phỏng vấn bị trượt thường là có người nhà bên đó  bảo lãnh sang học ,sau đó ở lại không về .Nhân viên phòng lãnh sự biết rõ điều đó nên nhiều người khó qua mặt họ.
Những  người khác ,là doanh nhân , hoặc có nhiều tiền ,sổ đỏ 5,6 cái,đủ mọi giấy tờ vẫn trượt,tôi thực sự cũng không hiểu vì sao,nên khi làm hồ sơ xin Visa,tôi có tham khảo công ty chuyên lo dịch vụ Visa Mỹ và các nước Tây Âu ,họ nói cơ hội của anh 50/50 hoặc thấp hơn,nhưng tôi vẫn thử.
  Chỗ dựa duy nhất là cháu gái đang học đại học bên Mỹ ,định nhờ cháu làm giấy mời , nhưng cuối cùng không có giấy mời.
  Nếu có người ruột thịt của cháu (như Bố Mẹ ) cùng đi xin  visa thì cũng dễ hơn,nhưng cuối cùng cũng không ai bố trí được thời gian nghỉ phép,nên đành nộp đơn một mình.
  Nếu nhờ qua Công ty dịch vụ ,họ sẽ lo cho mình tới lúc vào phỏng vấn,tất nhiên phải trả phí dịch vụ.
Nếu thạo Internet .tìm kiếm thông tin trên mạng ,theo hướng dẫn cũng có thể tự làm được.Tôi tự làm là nhờ có hướng dẫn chi tiết của bạn trẻ có tên Nam river (http://www.namriver.com/2014/07/visa-my-2014-huong-dan-ien-form-visa.html ) đã từng lái xe vòng quanh nước Mỹ,trước đó bạn cũng đã qua châu Âu mà không gặp khó khăn gì khi làm hồ sơ xin Visa ở Lãnh sự Pháp.(Tôi làm có một mình nên bị từ chối liền )
  Khai đơn  DS 160 trực tuyến ,nộp tiền ở bưu điện ,đặt lịch hẹn ,chờ ngày đến phỏng vấn.
Đến ngày giờ đã hẹn ,đến phòng Lãnh sự xếp hàng ,qua cửa bảo vệ an ninh ,được hướng dẫn vào bàn kiểm tra hồ sơ ,lấy vân tay ,chờ phỏng vấn.
Tuy đã vài lần đến các phòng lãnh sự làm Visa ,nhưng lần này vẫn hồi hộp ,lo lắng,chỉ sợ run,lúng túng khi trả lời.
Thêm vào đó ,việc đọc mã vạch trên tờ khai của mình có trục trặc ,phải ra ghế ngồi chờ,nên càng hoang mang.
Rồi cuối cùng cũng đến lượt.Nhân viên lãnh sự hỏi mình là một phụ nữ tuổi ngoài 30.
Sau câu chào  xã giao là những câu hỏi thông thường,thấy chị này gõ bàn phím lách cách một lúc,cũng hơi sốt ruột ,nhưng cũng thấy bình tĩnh lạ thường .
 Thế anh biết nói tiếng Nga à ?
Tôi trả lời khiêm tốn cũng có biết đôi chút.
Từ đây cuộc phỏng vấn diễn ra bằng tiếng Nga ,chắc chị này có nhiệm kỳ bên đó ,hay là đòi hỏi bắt buộc biết vài ngoại ngữ khi làm việc ở ngành ngoại giao,nên chị phát âm rất chuẩn  (Các nhân viên lãnh sự phỏng vấn có thể bằng tiếng Việt.)
  Cũng vẫn là những câu hỏi thông thường ,may là mình vẫn còn nhớ chút ít tiếng Nga dù không dùng đến đã 8 năm nay .
  Nói lưu loát nên cảm thấy vững tin ,nhìn thẳng người đối thoại trả lời,gây được thiện cảm .
  Anh dự định ở lại bao nhiêu ngày ?
Chừng 20 ngày ,
Sao lại chừng 20 ?
Tôi tiêu hết tiền thì về (Tiêu tới đồng xu cuối cùng )
Anh có người ruột thịt bên Mỹ không ?
Phải hỏi tới lần thứ 3 tôi mới hiểu và trả lời.Sau đó là vài câu hỏi anh đã về hưu ?Anh đã phục vụ trong quân  đội ?...
Viết thì dài dòng chứ thực ra cuộc phỏng vấn chỉ chừng gần 3 phút đã nhận được câu chúc mừng anh sẽ được cấp Visa
.Tôi khá bất ngờ nên chỉ kịp nói cám ơn,chứ không phải rất cám ơn,cũng không kịp nói Goodbye.
Những giấy tờ đem theo như Sổ đỏ ,đăng kí kết hôn,sổ tiết kiệm ,hộ chiếu cũ có đóng dấu xuất nhập cảnh  chứng tỏ đã đi du lịch đó đây ,cũng không thấy hỏi đến hoặc yêu cầu cho xem...
 Ra ngoài nói chuyện với anh giữ xe máy mới biết hôm nay khá nhiều người trượt .
Cũng vui dù giá gửi xe ở đây đắt gấp 3 nơi khác,chắc nó thấy biển số nhà quê nên chặt chém đây mà .
  Về nhà ,sau 2 hôm nhân viên bưu điện chuyển đến tận tay phong bì  bên trong là hộ chiếu  có dán Visa ,giá trị tới tháng 5 năm sau.
 Nhanh hơn mong đợi !
Ai bảo Visa du lịch đi Mỹ là khó ?