Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

TRÀ SEN PHỦ TÂY HỒ


Tôi uống chè (trà )từ năm 1973,đến nay đã là 43 năm.
Năm cuối bậc học phổ thông ,phải học cả sáng ,chiều , tối để thi tốt nghiệp,học buổi tối ,buồn ngủ díp mắt,nên phải dùng chè cho tỉnh ngủ.Không có nhiều tiền nên chỉ uống loại rẻ nhất 9 hào 3 gói (thời ấy còn tiêu cả tiền xu ),pha thật đặc ,uống chỉ có vị chát,nhưng có tác dụng.
Uống lâu thành quen ,nên vào bộ đội vẫn cố duy trì.
Đóng quân ở Thanh hóa giáp Ninh bình ,nên chè lúc ấy phân phối qua hệ thống quân nhu là chè địa phương như Bãi Trành hoặc Tam điệp.Chỉ có sỹ quan mới được phân phối chè Ba đình,Hồng đào.Chè Bãi trành nước màu đỏ đậm vị chát ,còn chè Tam điệp thì nước xanh hơn một chút nhưng ngai ngái,vì là chè lá chứ không phải búp.Nhưng dù sao có nước chè uống ,thuốc lào hút cũng là tốt lắm rồi.Hồi mới đi bộ đội hút thuốc lá,3 năm sau chuyển sang thuốc lào ,rẻ tiền hơn ,hút lại phê.
Nói vậy thôi chứ thỉnh thoảng vẫn được thưởng thức chè ngon ,uống ké.Ấy là vì ông phó thủ trưởng đơn vị có vợ làm ở Ty thương nghiệp Bắc thái,lại là cán bộ cấp to (đến thăm chồng đi ô tô Com măng ca )nên đủ khả năng cung cấp cho ông chồng nghiện (nghiện chè thôi ).ông chỉ uống nước đầu ,còn sau giải phóng cho lính tráng.
Chuyển đơn vị thì lại dưới trướng anh Y sỹ đồng hương nhưng vợ cũng ở Thái nguyên .Mỗi lần về phép ,trở lại đơn vị là ông chiêu đãi anh em một ấm chè Thái,đựng trong lọ (vốn là lọ thuốc Sunfamit ) nhựa màu đen ,chứa được gần lạng chè.Những ngày sau đó,khi có sỹ quan đến chơi ,ông mới đem ra đãi khách quý,lắc lắc chiếc lọ ,ông nói Còn ấm pha nốt.có khi uống cả tháng chiếc lọ chè Thạch sanh của ông lúc nào cũng vẫn chỉ còn có một ấm đem ra pha nốt.Tình cờ gặp lại ông sau vài chục năm ở bênh viện A Bắc thái,ông lấy chai nước khoáng La Vie ra mời ,nhưng kì thực lại là rượu,quen mồm mình vẫn hỏi thế anh không còn ấm chè nào à ?
Sau này thì uống chè Thái của anh y sỹ đồng nghiệp.cùng đơn vị từ năm 1975 đến năm 1985.
Năm 2014 đến thăm lại anh ở huyện Phú bình mới biết đây không phải vùng chè,nhưng ngày xưa ,người ta không gian dối ,xảo trá như bây giờ ,nên chè Thái nguyên mua ở Phú bình vẫn ngon,40 năm bây giờ chép miệng vẫn thấy vị ngọt đậm tự nhiên của chè,chứ không phải vị ngọt Vedan...Người làm chè bây giờ còn cho cả phân lân vào cho nặng cân,chứ mì chính là còn tốt.
Chục năm sống xa Tổ quốc phải uống chè đen một vài năm đầu ,nhưng sau này giao thương thuận tiện,thứ gì Việt nam có thì bên kia cũng có.Chè Thái nguyên vẫn là thứ đồ uống mà Coca Cola hay Lipton không thể thay thế.Biết là uống chè bây giờ là uống cả hóa chất,nhưng vẫn tặc lưỡi cho qua.
Một thói quen còn khó thay đổi đến thế,huống chi những thứ cao siêu như học thuyết này chủ nghĩa nọ...
P/s : đến thăm một người bạn ở phủ Tây hồ,được bạn tặng chục gói trà sen Tây hồ , trà ướp bằng cách bóc từng cánh hoa sen (khi còn là nụ ,chưa nở bung )nhét từng nhúm nhỏ chè vào ,lật cánh hoa trở lại cho kín chè bên trong ,lấy dây mỏng quấn chặt sau khi dùng lá sen bọc bên ngoài,rồi để trong ngăn đá tủ lạnh.Hương sen (đây là sen đầm Trị ,phủ Tây hồ ) thấm dần vào chè một cách tự nhiên,nên vị sen khác hẳn với chè ướp sen đóng gói nhỏ,bán sẵn do các công ty chè sản xuất theo lối công nghiệp.
Các bạn con ,cháu bà Liễu hạnh ơi ,Chiều thu Hồ tây ,gót sen quá bước ,tới đền Kim ngưu,hay phủ Tây hồ bên cạnh,hãy mua thử một vài gói trà sen về cho chồng hay bố chồng thưởng thức (tôi quan niệm trà chỉ dành cho đàn ông ).
Biết đâu bạn sẽ giành thêm điểm .