Chuyến đi du
lịch bụi đến Cuba lần này,tôi cũng muốn tìm hiểu về tính ưu việt của dịch vụ Y
tế của một nước thuộc top đầu thế giới trong lĩnh vực này ,nhưng không ngờ lại đến Bệnh
viện vào ban đêm trên xe cấp cứu.
Khoảng 8h30
sáng thì Bác sỹ đến thăm bệnh và nói với tôi rằng anh bị ngộ độc thức ăn,chúng
tôi đã xét nghiệm máu,thấy có cả ure và sarcarin trong máu,nồng độ vượt ngưỡng
cho phép nhiều lần,nhưng hôm qua anh gần như hôn mê nên chúng tôi chưa kịp hỏi
anh ăn ,uống gì ?
Bỏ mẹ,thế
này khéo ngộ độc cả tôm hùm lẫn nước mía,chắc cũng giống ở Việt nam ,nước mía
cho thêm đường hóa học ,chất tạo ngọt,còn tôm hùm ướp lạnh bằng phân Ure ?
Do được chăm
sóc bằng thuốc tốt nhất,nên đến chiều tôi đã khỏe trở lại,và bắt chuyện luôn với
người nằm giường bên (Phòng có 4 giường nhưng chỉ có 2 bệnh nhân,người Cuba ít ốm
chắc vì được tiêm miễn phí Vacxin phòng chống ung thư )
Tôi cũng mở
đầu bằng câu Hai !!!Oăt ít ua nêm và sau đây là bản dịch tiếng Việt
Ông là Raul
Gonzalet gì đó,là ủy viên trung ương Đảng (Cuba chỉ có mỗi đảng Cộng sản thôi ) bên này bình đẳng
nên trong bệnh viện chỉ có thày thuốc-bệnh nhân thôi ,chứ không có
bệnh nhân cao cấp ,bệnh nhân bình dân như ở Việt nam.Vợ ông làm cửa hàng bách hóa,hai con gái đã lấy chồng,tôi
để ý xem nhưng hình như ông không đem theo điện thoại di động.Có thời ông đã
sang Việt nam làm đường Sơn tây-Hòa lạc,ông
cũng khen con gái Việt nam,nhưng không ró là ý gì.
Ông cũng
khoe là được nghe Tổng bí thư đảng Công sản Việt nam thuyết trình ở Học viện
chính tri quốc gia Phi-Che (Chắc là tên ông Phiden và ông Che Ghevara gì đó )
Bài thuyết trình Việt nam Cuba và vấn đề
canh giữ hòa bình thé giới,dự kiến 2 tiếng phải kéo dài tới 3 tiếng vì luôn
luôn bị ngăt quãng bởi những tràng vỗ tay kéo dài…Ông Phiden ngồi dưới cứ gật
gù liên tục.
Cho tới buổi
chiều,chỉ thấy y tá đến phát thuốc uống ,không thấy ai đến thăm,và cũng không
nghe thấy tiêng chuông điện thoại reo.
Buổi tối ,
cô con gái đến thăm, cô đi một mình ,nên tôi ra ngoài hành lang ngồi
Cô y tá đi
phát thuốc buổi tối về,xe để ngay cạnh chỗ tôi ngồi,đưa măt nhìn tôi có ý trông
hộ rồi đi nhanh xuống tầng dưới.
Tôi nhìn
sang thấy mấy hộp các tông đề chữ Xí nghiệp dược phẩm Trung ương 2.Thấy hay tôi
lấy một vỉ thuốc lên xem, suýt nữa thì reo lên ngạc nhiên chưa như trong quảng
cáo trên truyền hình Việt nam :Berberin Made in Vietnam .
Thì ra những
loại thuốc tốt nhất là như vậy.Nhưng nghĩ lại cũng thấy đúng,dùng hàng của Việt
nam là của CNXH ,là yêu nước,
Cũng như ở
Việt nam,người dân Cuba phải thắt lưng buộc bụng để xây dựng CNXH.Họ mua
chịu thuốc của Việt nam và trả bằng đường kính,họ còn đề nghị trả bằng Xì gà
Habana,nhưng chị Tiến không thích,vì chồng chị hút toàn Malboro.
Cô con gái bệnh
nhân UVTW Đảng ra về ,tôi trở vào phòng,thấy ông đang xem ,chắc là thời sự buổi
tối ,trên chiếc Tivi Vietronic 14” treo
trên tường,nên tôi không quấy rầy ông nữa,định lấy chiếc Ipod Tàu ra nghe thì mới
nhớ là đã tặng ông bác sỹ lúc chiều.Buổi sáng,sau khi thăm bệnh xong ,ông còn
ngồi chơi với tôi nửa tiếng,hỏi han tình hình Việt nam ,rồi thì chuyện bóng đá World cup .Tôi nói
vừa ngồi xem ở màn hình lớn,vừa uống bia,ông có vẻ ngạc nhiên,máy nghe nhạc tôi
để trên giường,ông thấy,cầm lên xem ,thích thú ,xong lại để xuống.Buổi chiều
ông lại đến chơi và muốn nghe thử.Biết ông thích,tôi tặng luôn.Bệnh nhân ít nên
ông ngồi với tôi khá lâu,kể chuyện về thời gian làm bác sỹ ở Angola,tích cóp về
mua được chiếc Lada 2106 đời 89 máy còn tốt,nhưng mua chỉ để đó thỉnh thoảng
mới sử dụng,đi làm ,ông vẫn đi bằng xe bus…
Xem đông hồ thấy hơn 10h ,tôi tăt đèn,ngủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét