Thứ Năm, 30 tháng 12, 2021

VIỆT - MỸ


 Sưu tầm trên mạng
:

- Người Mỹ không thích người khác biết mình có tiền. Người Việt thì tìm cách khoe của.

- Người Mỹ thả thú vào rừng. Người Việt vào rừng bắt thú.

- Người Mỹ nói ít làm nhiều. Người Việt nói nhiều làm ít hoặc nói một đằng làm một nẻo.

- Người Mỹ khi ra nước ngoài thì tìm học cái hay. Người Việt thì tìm chỗ ăn chơi (đủ kiểu chơi)

- Người Mỹ hôn nhau ngoài đường, đi tiểu trong toilet. Người Việt hôn nhau trong toilet, đi tiểu ngoài đường.

- Ở Mỹ, lễ tết sếp tặng quà cho nhân viên. Ở Việt Nam nhân viên tặng quà cho sếp.

- Người Mỹ ăn nhanh để đi làm. Người Việt làm nhanh để đi ăn.

- Đàn ông Mỹ tan sở về nhà ngay. Đàn ông Việt tan sở lê la quán nhậu.

- Người Mỹ yêu động vật. Người Việt đấu trâu, đấu chó, chém lợn, đá gà.

- Người Mỹ vừa dạo chơi vừa nhặt rác. Người Việt vừa dạo chơi vừa xả rác ra đường.

- Người Mỹ đánh bắt hải sản thì thả mấy con nhỏ và con cái đang mang trứng. Người Việt đánh bắt hải sản thì tóm toàn bộ không tha con nào hết (càng nhiều trứng càng tốt vì bổ béo)

- Người Mỹ va chạm nhau trên đường thì bắt tay xin lỗi và ôn hòa. Người Việt thì múa tay, ăn đấm vào mặt, hung hăng ăn thua đủ

- Người Mỹ chủ nhật đem gia đình đi xa thành phố. Người Việt thì đem cả nhà đến trung tâm thành phố.

- Mỹ nhà xa mặt đường thì đắt. Việt Nam nhà xa đường thì rẻ.

- Người Mỹ không uống rượu trước mặt trẻ em. Người Việt uống rượu sai trẻ em đi mua thêm, đi chậm sẽ bị đánh đòn.

- Người Mỹ đến nhà hàng gọi ăn, uống vừa đủ. Người Việt sành điệu ăn uống phải bỏ lại nhiều (Người Mỹ bụng to hơn mắt, người Việt mắt to hơn bụng!)

- Yêu nhau người Mỹ hôn công khai. Người Việt hôn trong bóng tối.

- Người Mỹ đến nhà thờ cầu nguyện cho yên bình. Người Việt đến đền chùa để “hối lộ thần thánh” và cướp phá lộc, phết...

- Người Mỹ đi du lịch thì mặc cốt sao thoải mái và khám phá văn hóa. Người Việt đi du lịch thì mặc đẹp và chụp ảnh, khoe khoang lên facebook, etc..

- Mỹ không thích hỏi tuổi, hỏi lương. Người Việt là câu cửa miệng.

- Người Mỹ không bao giờ vứt rác sang nhà hàng xóm. Người Việt không vứt được phải chịu.

- Người Mỹ không thích đàm đúm nói xấu cấp trên. Người Việt như có gen di truyền.

- Người Mỹ sống thật không thích khoe mẽ. Người Việt không khoe sợ người khác nghĩ mình nghèo...

- Người Mỹ mập ú mà sải bộ rất nhanh. Người Việt nhỏ con mà chân bước chậm rề.

- Người Mỹ ra đường đàn ông tay xách nách mang. Đàn ông Việt ra đường toàn ông kễnh.

- Ở Mỹ chặt một cây thì trồng 3 cây. Ở Việt Nam chặt hàng trăm cây nhưng không trồng cây nào.

- Ở Mỹ lên xe là chạy. Ở Việt Nam lên xe là bóp còi.

- Người Mỹ nuôi con theo ý họ. Người Việt nuôi con theo chỉ đạo của mẹ chồng.

- Người Mỹ bàn xong thì làm. Người Việt bàn xong thì bàn tiếp tục và tiếp tục bàn hoài...

- Người Việt bị chỉ trích thì nhảy dựng lên. Người Mỹ bị chỉ trích thì tranh luận.

- Người Mỹ muốn đến nhà ai thì gọi điện thoại trước. Người Việt cứ đến nhà không thấy thì gọi hỏi sao không có ở nhà.

- Người Mỹ luôn hỏi ý kiến con trước mọi vấn đề. Người Việt coi con trẻ là không biết gì, phải nghe theo mình.

- Ở Mỹ học nhiều, tiến sĩ ít. Việt Nam học ít, tiến sĩ nhiều (theo đầu người).

 


VIỆT - THÁI

 Bài sưu tầm trên mạng :

FACE BOOK Thai Vu

Tôi không biết gì về bóng đá.

Nhưng tôi biết nhiều điều rất thực tế của Thái Lan.

Tôi sang công tác và làm việc ớ Thái Lan rất thường xuyên cuối những năm 2000's.

Trong đó, có những cuôc họp thường niên, nghe National Economic Reports (là những bài trình bày của Exec. Manager thành viên từng nước thuộc Bắc Á North ASEAN, nói về phát triển kinh tế xã hội của nước họ).

Khi ta vẫn đang loay hoay "trồng cây gì, nuôi con gì" thì từ mấy chục năm trước, công nghệ gen với sự ủng hộ hết mình của vua Thái, đã thay đổi hoàn toàn sắc diện nền nông nghiệp Thái Lan, nông sản của họ có 1 chất lượng cạnh tranh rất mạnh mẽ. Malaysia tự hào có loại Sầu Riêng Penang ngon nhất. Thái Lan đánh bạt chỉ trong vài nốt nhạc.

Khi ta vẫn kêu ca kẹt xe thì Vọng Các (Bangkok), nơi đã từng kẹt xe khủng khiếp hơn TP HCM và Hà Nội gấp 10 lần (ai từng bị kẹt xe ở Bangkok mới hiểu), đã thông thoáng với các đường cao tốc trên cao nối từ trung tâm Bangkok ra các vùng phụ cận (ví dụ, tôi đi xe 4 bánh từ Bangkok ra Khu công nghiệp Bangpoo, trước mất 2 tiếng, nay chỉ mất 20 phút).

Khi ta "thẩm du" với vang Đà Lạt, cái loại rượu mà thằng nghiện ngập bệnh hoạn như tôi cũng không uống nổi, chỉ có thể cho vào nấu thịt thỏ, thịt chó, nếu có ăn thỏ ăn chó, thì Thái Lan đã có những trang trại vinery , những hầm ủ rượu không bán ra ngoài, chỉ bán trong khu du lịch của họ với giá trên trời.

Riêng ngành PU, ngành tôi đắm chìm, thì khi VN đang nhập các hệ PU (customized PU systems) từ nước ngoài thì họ đã có nhà máy tự trộn các hệ đó bán cho ta.

Hãy tưởng tượng thế này cho dễ hiểu. Ta muốn nấu phở, nhưng phải nhập nước dùng và sợi phở từ họ.

Trước đó, các chuyên gia kỹ thuật PU đều từ Đức, hoặc chuyên gia Đức ở Singapore, Taiwan, Shanghai... sang Vietnam.

Sau này, 100% chuyên gia kỹ thuật là người Thái.

Khi bọn trẻ Saigon và Hanoi tắt nến để hưởng ứng ngày Trái Đất một cách phong trào nhố nhăng, thì Saigon và Hanoi chặt cây không thương tiếc. Không ai biết rằng, Bangkok đã kịp trồng những cánh rừng quanh Bangkok để tạo lá phổi và cảnh quan du lịch. Khu rừng Khao Dai phía Nam Bangkok là 1 ví dụ.

Khi ta bắt đầu nói tới sân bay Long Thành thì Thái Lan đã chuyển sân bay quốc tế cố cựu Dong Mueang sang sân bay mới tinh cáu cạnh Suvarnabhumi.

Khi ta chưa làm được con ốc vít thì chiếc Dream Thái đã là mơ ước của vạn người Nam, và Thái Lan từ lâu đã là một trong những hubs (trung tâm, tiếng lóng) chế tạo linh kiện ô tô xe máy.

Nước Mắm thì Thái Lan đã soán ngôi thị trường Mỹ. MegaChef ( 1 thương hiệu nước mắm nổi tiếng của Thái giống như Phú Quốc VN) giá gần 8 đồng, hơn cả "3 Cua" lừng lẫy của Hong Kong. Mà biết sao không? Họ mua nước mắm của mình mang về Thái, đóng chai rồi xuất khẩu với nhãn hiệu của họ.

Vì ta đã quá bèo bọt trên trận địa xuất khẩu này. Vụ Thương Mại của Bộ Công Thương chỉ ngồi phòng lạnh và tìm kiếm màu mè trong khi người Thái họ xông pha và tìm đường tiếp thị và xuất khẩu.

Tương tự với gạo. Ra bất kỳ chợ Châu Á nào, gạo Thái Lan là ưu thế nhất.

Tương tự với đồ hộp.

Tương tự với nhiều thứ mà không thể kể hết

LẼ RA PHẢI NGƯỢC LẠI.

Đừng buồn hay khóc vì thua 1 trận bóng. Việt Nam dưới chân Thái Lan rất nhiều.



Thứ Ba, 28 tháng 12, 2021

ÁC NHÂN



Báo đưa tin 1 cháu bé học lớp 3 bị mẹ kế bạo hành nhiều lần ,trong gần 1 năm .Mẹ kế đánh cháu lần gần đây chắc quá tay nên cháu tử vong ,chắc mẹ kế không lường được .
Đọc lướt qua cũng thấy có chút buồn .
Buồn một chút thôi vì đó không phải là trường hợp cá biệt .
Buồn một chút thôi vì trước đó đọc tin chính quyền vừa bắt 1 bà mẹ trẻ đang nuôi 2 con nhỏ đi tù vì tội danh chưa đến mức ấy nếu là một chính quyền nhân đạo .
Đọc tin trên mạng mới biết ông nội của cháu bé vừa bị mẹ kế đánh chết là thành phần trí thức ,làm phó giám đốc 1 bệnh viện .
Bố cháu bé là doanh nhân .
Mẹ kế trẻ ,đẹp .
Thế mới khó hiểu .
Thế mới đáng nói .
Tôi cũng là ông nội ,ông ngoại có cháu tầm tuổi như vậy .
Gia đình các cháu bình thường ,nhưng nếu ly hôn ,tôi bao giờ cũng ủng hộ việc mẹ nuôi con ,chứ không nên để con riêng sống chung với mẹ kế hay bố dượng ,mặc dù tôi có thể đưa ra 2 tấm gương ,2 hình ảnh tuyệt vời về quan hệ gì ghẻ - con chồng và bố dượng - con riêng của vợ kế .
Thực ra mỗi cây mỗi hoa ,mỗi nhà mỗi cảnh ,nên đừng chửi ông bà nội ,ông bà ngoại ,mẹ đẻ của cháu .Chẳng cần chửi thì chắc từ nay đến cuối đời họ không còn ngày nào thanh thản nữa.
Với bố cháu bé và mẹ kế ,chẳng cần tòa phải tuyên án nữa .
Chỉ mong cháu đầu thai kiếp khác thì hãy là công dân ở bên kia bán cầu hay Nhật Bản ,Tây Âu .
Chứ nếu ở Việt nam ,có khi cháu cũng thành mẹ kế .
Chẳng không à ? khi chiến tranh đã qua đi gần nửa thế kỷ mà lòng thù hận giặc Mỹ cọp beo vẫn được cô hoa hậu thể hiện bằng bản đàn ngay trên đất Mỹ ?
Rồi là sách giáo khoa của cháu có bài toán chặt 1 ngón tay thì còn mấy ngón tay ...
Chúa sẽ bù cho cháu ông bà nội ,ngoại và bố mẹ tuyệt vời .