Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

ẤN ĐỘ : ĐẤT NƯỚC - CON NGƯỜI




Ấn độ là nước đông dân thứ 2 thế giới .
Diện tích gấp 6 -7 lần Việt Nam .Thu nhập quốc dân cũng cao .
Có nhiều công trình kiến trúc ,lịch sử được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa nhân loại .
Xứng đáng cho một chuyến đi .
Điểm đặt chân là Mumbai .Vé máy bay tới đây rẻ hơn tới thủ đô New Delhi .
Cảm giác ban đầu giống như đến một thị xã nào đó của Việt nam vài chục năm trước : Nhà cửa ,xe cộ ,đường phố ,cái gì cũng cũ kĩ ,ọp ẹp .
Xe bus nội đô ,cái nào cũng cũ như những chiếc xe của công ty xe khách Thống nhất chạy tuyến Kim mã - Sơn tây hơn ba chục năm trước ,trên xe đầy rác ,nhưng không thấy phụ xe quét dọn ,có lẽ họ đợi cuối ngày làm việc mới tổng vệ sinh .Có điều là vé khá rẻ : chỉ từ 3 500đ (10 rupi ) .
Tàu hỏa cũng vậy ,mỗi đoàn tàu đường dài thường hơn 20 toa ,cũng cũ như tàu Thống nhất của Việt nam vậy .Cảnh tượng đu bám là ở những đoàn tàu địa phương thôi ,chứ tàu đường dài không có .Để đáp ứng nhu cầu đi lại hàng ngày của hơn 1 tỉ dân ,được như vậy là tốt lắm rồi .Tàu bình dân ,giá vé bình dân ,quãng đường tương đương hà nội _Bắc ninh vé chỉ tầm 3500đ .
Những ngôi nhà ở nội đô ,30 ,40 năm trước thế nào ,nay vẫn thế ,nếu có xây mới thì xây ở xa trung tâm ,tránh nạn kẹt xe .
Ít thấy những khu đô thị đẹp như của trùm Vượng Vingroup .Mumbai như vậy mà Kolkata cũng rứa .
Cảnh quan như vậy có lẽ phù hợp với con người ,cũng máu đỏ da vàng như ta ,có điều đen hơn thôi .
Văn hóa ,Dân trí của một xã hội hơn 1 tỉ người không thể so sánh với Văn hóa Mĩ ,Tây Âu được : Khó có thể xây nhà vệ sinh công cộng để đáp ứng nhu cầu cho từng ấy dân ,nên chuyện đứng đái giữa phố hay ngồi ị tự nhiên ven đường tàu là chuyện thường .Người Ấn dùng tay thay cho đũa ,họ cũng không dùng giấy vệ sinh mà dùng nước để làm sạch khâu cuối cùng quá trình tiêu hóa ,như vậy cũng tốt ,vì đỡ được bao nhiêu nguyên liệu tre gỗ mà có lẽ rừng Ấn độ không nhiều .
Khác biệt về Văn hóa không lớn ,nên ta có cảm giác như ở nhà vậy .
Không biết đường thì hỏi ,cần chụp ảnh cứ nhờ ,người Ấn sẵn sàng giúp đỡ vô tư ,nhiệt tình .
Họ có tốt không ?
Tôi đã bị một phụ nữ bán vé qua phà ở Kolkata quỵt 40 rupi khi mua vé , đòi lại vẫn cố tình trả thiếu 10 rupi .
Một nhân viên quầy thu đổi ngoại tệ không biết vô tình hay cố ý đưa thiếu 500 Rs khi tôi đổi tiền ,may là mình có đếm lại và hỏi tỉ giá một nhân viên khác .
Một người bán hàng tơ lụa ở Varanasi cũng định lấy gấp đôi số tiền món quà tôi mua của họ .
Nhưng tôi cũng được một người cho đi nhờ Taxi ,và chỉ đường tận nơi ,rồi mới yên tâm rời đi .Đoạn đường ngắn ,tiền taxi cũng chẳng đáng là bao nhưng việc giúp đỡ tận tình du khách là việc thường thấy ở bất cứ người Ấn nào .
Nếu không ,làm sao tôi có thể hài lòng với chuyến đi dài ngày đến một đất nước xa lạ mà Ấn ngữ một chữ bẻ đôi cũng không biết ,tiếng Anh thì nói bằng tay nhiều hơn .
Người Ấn có yêu hòa bình ,yêu cuộc sống ?
Cứ nhìn đàn chim kia rồi đánh giá .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét