TRƯỚNG VĂN--Tác giả Nguyễn văn Thích ,viết tặng khi Bố mất (Mười Hai tháng Hai năm Đinh Dậu -2017 )
Cảnh đêm tàn gió đang than thở
Đau đớn thay kẻ ở người đi.
Một đời bao buổi sinh ly
Một lần tử biệt một khi đoạn trường
Nhớ thuở ấy lên đường ngày trước
Bỏ việc nhà cha bước thênh thang
Lời ca tiếng hát ngân vang
Để quê hương đẹp ngày càng đẹp thêm
Sông Châu ấy vẫn êm đềm sóng
Núi Đọi kia rợp bóng phướn cờ
Reo vào lòng những giấc mơ
Reo vào lòng những vần thơ ,tiếng đàn
Bao nhiêu năm sẵn sàng cống hiến
Cuộc bể dâu diễn biến khôn lường
Giặc thù tan khắp bốn phương
Bắc -Nam sum họp ,tình thương hải hà
Tuổi đã cao chiều tà bóng ngả
Hết trăng tròn lại hóa trăng non
Cha về cùng với vợ con
Một nhà hạnh phúc vuông tròn ấm êm
Sáu tráng sỹ cộng thêm hai ả
Tất cả nay cũng đã trưởng thành
Chúng con nguyện với trời xanh
Nếp nhà truyền thống tốt lành vẫn theo
Mùa xuân đến gió reo mai nở
Khi hè về sen ở hồ bung
Thu sang cúc cũng vẫy vùng
Đông hàn tùng trúc khoe hùng đua tươi
Cảnh nhà vui tiếng cười ròn rã
Bao năm ròng chí thỏa bồng tang
Than ơi !Bỗng lạc điệu đàn
Cha già lắm bệnh ngày càng nặng thêm
Mẹ -con lo ngày đêm chữa chạy
Thủ đô xa đã mấy năm ròng
Cửu long không có gan rồng
Quản chi vất vả hết Đông lại Đoài
Bệnh cứ thế kéo dài nào dịu
Thuốc thần tiên cầu cứu ở đâu
Nại hà biết mấy nông sâu
Sao cha lại bước qua cầu cha đi
Buồn thay hỡi hóa nhi ác độc
Cuộc sum vầy bỗng chốc chia ly
Đoạn trường thay lúc phân kỳ
Tiến kèn than thở,sầu ly lệ tràn
Tám mươi tuổi hạc vàng đưa tiễn
Vượt non ngàn ,vượt biển bao la
Họ hàng ,bè bạn gần xa
Tiễn đưa vĩnh biệt chan hòa tình thương
Trên linh sàng khói hương lan tỏa
Lễ dâng lên hoa quả đủ đầy
Bây giờ cha đã về Tây
Tâm hồn sạch ,cũng từ đây hết buồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét